Results (
Vietnamese) 1:
[Copy]Copied!
4, núi... Thực sự quyết định chọn lên sau khi bạn coi là một phần của gia đình, Hoắc Anling tìm thấy rằng cuộc sống cơ bản zero phổ biến ý thức, và trí thông minh và một đứa trẻ, nhưng anh đã tìm hiểu một cách nhanh chóng nhớ. Vì vậy, những gì, nó sẽ không đi lâu dài, chọn lên có thể làm công việc cơ bản. Crevice và hoắc Anling o nhìn ít cocoons đấu thầu không phải tay vớt lên trong vô vọng, nặng như vậy làm việc âm thầm rút ra khỏi danh sách lựa chọn. Hoắc Anling lối sống không cai trị trước khi, nhưng sau khi ngôi làng này, vì không có điện có không đêm giải trí, dần dần phát triển và làng bình minh và hoàng hôn và nghỉ ngơi thói quen. Hoắc Anling nhà động vật là không chỉ là một lợn nái- và không đủ độ tuổi sinh sản; một watchdog San Mao the một tổ chức năm ngoái ở làng, ít hơn một năm tuổi; một con gà trống crowing và hai con gà mái nhất, cũng đã có gà đầu tiên của họ, tổng cộng tám. Ngày ánh sáng thời gian trong ngày, được gọi là các vòi nước đứng trên hàng rào bài ra thói quen âm thanh thứ ba của một con gà hoàn linh mở mắt, thấy nhặt xung quanh vẫn còn ngủ--không có cách nào, hoàn linh một văn bằng cử nhân ở nhà, đó là không có phụ phòng và giường để chọn lên. Anyways, hai người đàn ông, và không có bất kỳ thói quen xấu ngủ, Hoắc Anling muốn làm với hai người, sau khi tất cả, tìm thấy một thợ mộc làm cho một chiếc giường là tiền. 霍安陵看阿拾皱着眉头闭着眼睛,睡得不是很踏实,估计是阿拾以前生活在大富大贵之家,从没有睡过硬床板——说真的,霍安陵一开始的时候也有点儿不习惯这种床铺下面垫谷草,谷草下面就是木板的床。 不过没办法,霍安陵可变不出席梦思来。 轻手轻脚下了床,洗漱完毕的霍安陵去厨房做了简单的早饭,又将关在鸡舍里鸡全都放出来让它们自己去觅食,才回到卧室叫阿拾起床。 阿拾被摇晃了有一会儿才睁开眼,迷迷糊糊的看着霍安陵,好像是想了很久,然后才模糊的嘟哝一句:“唔……阿陵早安。” “早安,阿拾,该起来了。”因为是将现在的阿拾当做小孩子来对待,所以霍安陵的耐心好得不得了。 揉揉眼睛,打了个哈欠,阿拾慢吞吞地坐起来,然后好像闻到了什么,眼睛一亮,一把掀开被子:“阿陵!阿陵!有煎蛋!” “唉唉唉,先把衣服穿好啊!”霍安陵一把抱着阿拾的腰,防止他衣衫不整的出去乱扑腾。 等一切收拾好了,头发上还沾着洗脸时的小水珠的阿拾一脸兴奋地坐在饭桌前,见霍安陵也坐下来了,连忙大声道:“我先吃了~” 说完,就夹了一筷子大大的煎蛋往嘴里塞。 “慢点吃,没人和你抢的。”霍安陵看着某个嘴角都沾了油的伪小孩儿,将早就盛好了的,现在温热不烫口的红薯稀饭递给他。 “阿陵,好好粗哦……”因为家里有两只下蛋的母鸡,所以每天早上霍安陵都是要吃一个水煮蛋,然后留一个放到瓦罐里存起来。 既然阿拾成为了自己的家人,那么当然食物也是公平分配的。但是他发现阿拾似乎并不太喜欢吃水煮蛋,对蒸蛋似乎也不太喜欢,所以霍安陵就想出了这个用咸萝卜、鲜蘑菇切碎,混合鸡蛋搅均,然后油煎的方法。 不过,说到蘑菇……霍安陵看着吃得开心的阿拾,想了想道:“阿拾,今天我要上山去一趟,你就乖乖地呆在家里好吗?” 看阿拾那个细皮嫩肉的样子,再加上他小孩子似的好玩儿性格,霍安陵暂时不敢带他一起,只能将阿拾放在家里。 可是霍安陵不可能陪着阿拾在家里坐吃山空,上次因为捡到阿拾和之后照顾他错过了几次赶集,这次说什么也得找些蘑菇木耳和药草什么的去镇上换些钱回来。但是想到阿拾黏糊自己的程度,霍安陵只得先说好,只希望阿拾可以乖乖听话。 可是很明显阿拾根本不懂,他只知道他的阿陵要丢下自己一个人在家里,当即还在喝粥的动作一顿,嘴一张,“哇”的一声就哭了:“不要不要,阿拾要和阿陵一起!呜呜呜……” “不哭不哭啊,阿拾是坚强的孩子,怎么能随便哭鼻子呢?”霍安陵一见阿拾哭了,什么主意都没有了,赶紧坐到阿拾身边给他揩眼泪,“阿拾不是喜欢吃糖吗?如果我今天不上山的话,那么阿拾就没有糖糖吃了哦!” 因为前段时间的喝药,霍安陵家里的那罐子红糖以肉眼可见的速度减少——当然并不是主要问题。 就算古代生活水平虽然不高,但是也得要花钱的,虽然作为庄稼人,菜什么的不缺,但买肉、买油、买盐,这些总得需要银子——在不动用那点儿可怜的积蓄前提下,霍安陵必须暂时靠着进山找木耳和草药什么的赚钱。
Being translated, please wait..
