Results (
Vietnamese) 1:
[Copy]Copied!
3, trong cùng một thuyền... Kiểm tra chỉ sinh ra một lần nữa phải đối mặt, Yang Jian đã hoàn thành thời gian này, vội vã tới của ngân hàng các máy rút tiền tự động để kiểm tra số dư tài khoản. Thời gian này ông là ngày không kém, sau đó không, bắt đầu với sự giúp đỡ của cha mẹ cô, sau đó thu nhập từ công việc, chỉ trong ba tháng cuối cùng của cuộc sống mà không có nguồn một cách nhanh chóng đã dành tất cả tiền tiết kiệm của mình, và đột nhiên nhận ra cảm xúc của một con chó. Trong bất kỳ trường hợp nào, ông đã tìm thấy một cách để thay đổi tương lai. Học kỳ đầu tiên rút ra một gần gũi, sinh hoạt phí trong thẻ ngân hàng bên trái, Yang Jian bí mật quyết định, chắc chắn phải thay đổi thói quen chi tiêu cho các kỳ hạn tiếp theo. Ông đưa ví của mình trên đường trở về ký túc xá, là suy nghĩ về làm thế nào để tạo ra doanh thu, đột nhiên điện thoại rang. Dương Kiên mất trắng màn hình đen, chỉ điện thoại và điện thoại kích hoạt tin nhắn SMS, thấy hai trong các từ quen thuộc và không quen thuộc. Mẹ. Yang Jian là rất phức tạp. Anh ta có gingerly bỏ cha nghiêm ngặt, để mẹ là người đầu tiên nói ông không thích phụ nữ không kết hôn, chỉ để chạy vào phe đối lập mãnh liệt bất ngờ. Ông là con trai duy nhất của gia đình, suy nghĩ không có vấn đề gì sai lầm sẽ được tha thứ, nhưng tất cả mọi thứ là ảo ảnh. Ông nghĩ rằng thậm chí nếu không vừa lòng với anh ta bình tĩnh nói chuyện với mẹ, hysterical ghế có máu trong cơ thể, và sau đó nhặt chân ghế bị hỏng có thể không đánh bại anh ta trên cánh tay và quay trở lại. Ông winced, đang nắm giữ mảnh gỗ đó, đó là tội lỗi, xin lỗi nhưng không nói bất cứ điều gì. Đây không phải là một lời xin lỗi có thể giải quyết việc này, ông phải nhận được cô ấy để chấp nhận thực tế. Cô ngồi trên sàn nhà khóc, khóc cha, bừa bãi và đưa cho anh ta một hộp trên tai. "Những gì bạn làm, đưa mẹ con như vậy tức giận? ” Yang Jian đã hết, phải trung thực trả lời, "cha, tôi đồng tính, tôi đã lập gia đình không thể gây hại cho cuộc sống của người phụ nữ, bạn không làm cho tôi làm điều này. ” Cha đã không được sử dụng trong một thời gian dài, giúp mẹ quay lại và đi bộ đến cửa. Yang Jian sợ thầm nói: "cha, mẹ. ” "Chúng tôi sẽ giả vờ không nghe thấy. "Tiếng nói của cha tôi là khó khăn và lạnh, mẹ không còn bắt nhoáng thấy của anh ta. Họ tự hào về con trai, đã trở nên xấu hổ lớn nhất của cuộc sống của họ, họ không thể tha thứ. "Nhưng đó là sự thật. "Tiến sĩ Jane dõi các bậc cha mẹ lại vấp ngã và trắng tóc, một số nói rằng trong tuyệt vọng. Cha nhanh chóng quay đầu, "chúng tôi đã buộc phải bạn? Điều này là bạn đang yêu cầu chúng tôi! ” "Nếu bạn có phải là gay, họ không bao giờ bước vào nhà. "Mẹ đột nhiên nhìn mạnh nhìn anh trong mắt. Yang Jian đã không phản ứng, nhớ quá khứ. "Tôi đã được biết đến đó, không nên bạn được sinh ra. ” Cuối cùng, nói rằng, là mẹ. Mẹ luôn là người đàn ông mạnh mẽ của vinh dự có thể, khi trẻ không muốn làm việc đó vào buổi sáng, nhưng vẫn để thuyết phục các bên đã sinh ra dương kiên. Tiến sĩ Jane trường tiểu học chi nhánh ra, high school cuộc thi để nhận được các giải thưởng, thi tuyển sinh đại học của trường đại học, cao trả công ăn việc làm sau khi tốt nghiệp, là thủ đô của mình hiển thị ra ở phía trước của bạn bè và gia đình. Yang Jianye cuối cùng nhận ra rằng, giống như một bình hoa vô giá, nếu vết nứt không phải là giá trị rất nhiều, cũng không đủ điều kiện để được yêu mến và được bảo vệ. 这就是现实。 时隔多年又接到母亲的电话,杨简一时不知该怎样面对。他如今不过十七岁,还是个不谙世事的大学新生。沉溺于网络荒疏学业也不是什么太大的错误,只要不过分到需要降级的程度,家人是不会知道,也不会过问的。 他终于接通电话。 “考试怎么样啊?什么时候放假回家?”母亲喋喋不休的声音听起来很是亲切。 杨简对此适应了几秒钟,想了想还是回答,“考试还好,考完试暂时不回家了,老师介绍了一份兼职,不好推的。” 对面声音停顿片刻,又说“你什么时候开始做兼职了?缺钱吗?” 杨简楞了一下,忙回答,“不缺,就是被老师看中了。” “什么工作啊?” “家教。” “好吧,做完了就早点回来,别一个人在外面玩疯了。” “知道了。” 杨简挂机后长出一口气,大冬天的脑门竟然一层冷汗。他哪里有什么老师推荐,都是在网上找的兼职,看着那些放寒假的中小学生写作业而已。价格虽然便宜,毕竟有进账,况且他还没有做好回家的心理准备。 宿舍楼的人都走得差不多了,楼道里几乎见不到人,显得冷冷清清的。 杨简正要找钥匙,忽然对面走过来一个人,也拿着钥匙在开隔壁宿舍的门。杨简不由多看了一眼,惊讶道,“吴苏华?你不是搬出去了么?” 吴苏华也没有露出做贼心虚的表情,坦然回答,“来搬东西。” 杨简不好意思地笑笑,“我没有其他意思,就是随口一说。” 吴苏华偏过头来,也对他微微一笑。 在杨简意识到自己也是同类时,吴苏华已经很少出现在同学面前了,所以杨简对他的印象并不深刻。而此时,他却觉得他并不是难相处的人。吴苏华的身形修长,比他略高一些,白净的脸上一颗青春痘都没有,头发金灿灿的十分显眼,在这样寒冷的冬天里让人感觉很温暖似的。 不自觉地,杨简已打量了他很久。 “怎么,好奇?”吴苏华大方地微笑看着他。 “啊,不是。”杨简顿时有些慌乱,他不想这么早地暴露自己,甚至还幻想着也许自己能不走这条路。 “我只是想,你需不需要帮忙。”他随便找了个借口。 吴苏华倒是不客气,“好啊,正好东西比较多。” 杨简不得不跟着他走进宿舍,看到里面的景象不由大吃一惊。有三张床被整理得干干净净,木板上面连床垫都收起来了,屋内漂浮着一股刺鼻的消毒水味,就算在女生宿舍里,都难得看到这样的。 吴苏华故作轻松地笑笑,“我搬走,他们也用不着这样了。” 另外一张床显然是吴苏华的,虽然也很整齐,上面却落着一层灰尘,看得出已经很久没有被使用过。 “杨简,谢谢你。”他突然说。 杨简瞬间反应过来,他是在感谢自己没有嫌弃他。无论何时,他们这样的人都是无法坦诚生存在阳光下的。 “吴苏华,虽然这样问有些唐突,可是我实在想不通,你好像并没有跟谁交往,那么你的事情到底是怎样传开的呢?” 吴苏华没有料到他这个问题,楞了一下,却转头看着他眯眼一笑。 杨简被他看得有些心惊,连忙移开眼神。 “你怕我?”吴苏华自嘲般轻笑着说。 “没有。”杨简现在后悔死了自己的多管闲事。 吴苏华不置可否地笑了笑,“我真的没病,你们都不用怕的。” 这句话听起来十分心酸,杨简用力地摇摇头,一时间也说不出什么安慰的话。 “你不是好奇为什么我的事情会被传得沸沸扬扬吗?我可以告诉你,因为我对崔云表白,他视之为奇耻大辱。”吴苏华淡淡说着。 “是他大肆宣扬?”杨简震惊地看着他,崔云看起来那么优秀,不像是会做出这样的事情的人。 “这也不能怪他,”吴苏华苦笑着说,“刚来大学时,他与我的关系最好,是真的把我当做朋友的。” 杨简猜得出,崔云听到他的表白时有多震惊。那个人从来不允许自己的人生规划有半点偏差,又怎会受吴苏华影响?崔云用最决绝的方式回绝了他,表示厌恶,怀疑他染上不干净的病,并有意宣扬给宿舍其他人。 后面的事情,他基本上不用管了,流言蜚语的传播速度是无法想象的。
“上次我还书时看到你在宿舍,是因为崔云吗?”杨简小心地说。
“我想跟他道歉,以后还当朋友。”
杨简看他的眼神顿时有些同情了。
吴苏华也看出了这种同情,无奈地扯了扯嘴角,“你也觉得我这个想法太天真了吗?”
“那你现在住在哪里啊?”杨简转移了话题。吴苏华打扮得很时尚,看得出他是注重形象的,但他身上的服饰却也是普通学生花费得起的品牌。这个城市的房价那么高,租房的租金也贵的离谱,杨简是打算从现在开始就好好挣钱好好攒钱的,能花便宜的价钱住在宿舍里最好不过。
“跟我表哥一起住。”
杨简本能地意识到这个表哥来历不明十分可疑,不过他们只是认识的同学而已,也不好说什么,只看着吴苏华把自己沾满灰尘的枕头被子都团下来,扔在走廊拐角处的垃圾桶旁边,紧接着把床垫也拖过去。
“你不是打算全扔了吧?”杨简看着他的背影问。
“那边什么都有,这些东西也用不到了。”
吴苏华又从床底下拖了个箱子出来,把书本塞进去。
“好像没我的事了吧。”
“那个,”吴苏华有些不好意思地打开自己的柜子,指着里面的手提电脑说,“可以帮我把这个弄过去吗?不然我还得跑两趟。”
在那个年代,手提电脑还不是大学生人手一台的必用品,吴苏华的经济条件比杨简一开始的判断要好很多,杨简想,也许他未必住在什么表哥家,自己租房也是付得起房租的。
他走过去提起电脑,吴苏华双手抱着装满书的箱子,两人并排走下宿舍楼。
天色一直有些阴沉,这时候天空忽然飘起细小的雪花,杨简沉默地走着,偶尔看一眼前方被雪水濡湿的柏油路面。这一个月以来他把神经绷得太紧,无论做什么都有很强的目的性,虽然充实内心却难免茫然,仿佛是为了弥补过去的错误而重生,这样的人生又有什么意义呢?此刻不带任何动机地帮助同学时,杨简心中却渐渐明朗安定起来。
Being translated, please wait..